Đánh giá chủ đề:
  • 0 Vote(s) - Trung bình 0
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5

Hóa dược - chuyện tình trong mơ
#1

Hà Nội, ngày 21 tháng 12 năm 2012
Hóa Dược – câu chuyện tình của tôi, đau đớn tột cùng!
Đây là những dòng tâm thư của những người học hóa dược, với danh hiệu kỹ sư hóa dược mà phải 17 năm đèn sách và rất cố gắng mới có thể đạt được nhưng phải cúi đầu trước thực tế của cuộc sống, cái danh hão ấy chẳng thể làm trò trống gì được ở cái xã hội này cả. Những tương lai xám xịt và tăm tối. Xin lỗi bản thân, gia đình và người thân.
Oan nghiệt và vô nghĩa quá !!!!!!!!!!!!
Những lời này em muốn nói xuất phát từ trái tim, thực sự nghiêm túc với tất cả các thầy cô và tất cả những ai có trách nhiệm, tất cả những ai quan tâm đến hóa dược, liên quan đến hóa dược, và những ai đã có hóa dược là một phần trong cuộc đời
Em chào Thầy Cô!
Trên trang web: http://chemeng.hust.edu.vn/index.php/vi/bm/hoa-duoc nhiệm vụ chuyên môn của bộ môn hóa dược, viện kỹ thuật hóa học đã ghi:
- Đào tạo đội ngũ kỹ sư, học viên cao học, nghiên cứu sinh chuyên ngành Công nghệ Hóa dược-Hóa chất bảo vệ thực vật có trình độ cao cho các công ty, doanh nghiệp sản xuất kinh doanh, quản lý về các lĩnh vực hóa dược, dược phẩm, thuốc thú y, thuốc bảo vệ thực vật trong toàn quốc.
- Nghiên cứu khoa học và chuyển giao công nghệ trong lĩnh vực hoá dược, dược phẩm và thuốc bảo vệ thực vật.
Mục đào tạo đã ghi:
- Đã đào tạo được 05 khóa kỹ sư Công nghệ Hóa dược – Hóa chất bảo vệ thực vật (mỗi khóa 22 đến 28 kỹ sư). Hiện nay giảng dạy cho các lớp sinh viên từ năm thứ hai đến năm thứ năm mỗi lớp khoảng 25-40 sinh viên.
- Chuyên ngành đào tạo: Công nghệ Hóa dược và Công nghệ Hóa chất bảo vệ thực vật.
- Đã biên soạn và xuất bản bốn giáo trình về các môn học chuyên ngành, nhiều bài giảng cho các chuyên ngành đang được biên soạn.

Nhưng hóa dược hiện nay đang ở đâu?
Em có những điều muốn nói về tình hình ngành hóa dược ở Việt Nam hiện nay. Em đã tốt nghiệp và đã đi tìm việc, nhưng mọi thứ không như mong đợi và sự thật là ở Việt Nam hiện nay nhu cầu về ngành hóa dược là không có. Ở các công ty dược hiện nay chỉ có nhu cầu về ngành dược từ trung cấp dược trở lên nhưng lại không có nhu cầu về hóa dược. Người ta nói là hóa dược thì chẳng biết xếp vào vị trí nào cả, nếu có làm công nhân đóng thuốc thì làm mà cái đó chỉ cần bằng THPT, trung cấp dược. Thực tế là bằng THPT, trung cấp dược còn xin vào làm công nhân được còn bằng hóa dược thì chịu. Đó là một sự thật quá phũ phàng, bằng đại học bách khoa không bằng trung cấp, mọi người ngạc nhiên khi bách khoa có hóa dược, đó là một sự xúc phạm quá lớn mà phải suy nghĩ !
Chúng em xuất thân từ những miền quê xa xôi, vượt qua bao thiếu thốn và điều kiện khó khăn đến với bách khoa để mong sau này mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn. Chúng em không có thân thế, không giàu có chỉ có một tấm lòng muốn học tập tri thức để mong có thể đóng góp cho xã hội. Chúng em đã cố gắng học tập trong những năm tháng qua bởi mong có cuộc sống tốt đẹp hơn và chúng em không đáng, không muốn phải nhận kết cục đắng cay này. Tại sao lại như vậy, cùng là người đi học, đã cố gắng mà sao phải nhận thực tế này. Chúng em tự hỏi liệu mình đã làm sai điều gì, khi lựa chọn ngành chúng em đã chọn bằng niềm tin, tình yêu, sự trân trọng mà đến bây giờ mọi thứ là con số không vậy, chẳng có ý nghĩa gì.
Từ lúc tốt nghiệp chúng em mong có thông tin về việc làm nhưng không có bất cứ thông tin nào. Không ai nói về cơ hội việc làm của ngành này chắc bởi vì nó khó quá mà cứ để cho mọi thứ trôi qua trong im lặng, như muốn giấu đi sự thật. Bộ môn nên có một buổi gặp mặt tất cả chúng em như hôm nhận bằng tốt nghiệp để nói về cơ hội việc làm, nên xin vào đâu, dù khó nhưng các thầy cô cũng nên có lời động viên và có hướng giúp đỡ chúng em, nếu dễ tìm việc thì không nói làm gì. Nhưng không, buổi lễ tốt nghiệp không có thầy cô nào đến, không có lời nói nào, không có lấy một lời gợi ý, một thông tin hay hướng đi nào cả và mọi thứ cứ im lặng diễn ra như chẳng có vấn đề gì xảy ra cả. Buổi lễ tốt nghiệp đáng ra phải thật là vui vì đó là một dấu mốc đẹp của cuộc đời vậy mà nó đã trở thành một ngày thật buồn và không ai muốn nhớ đến nữa. Để rồi tất cả mất phương hướng, không biết bắt đầu như thế nào đây.
Vào công ty dược thì không được mà công ty, nhà máy hóa dược thì không biết có hay chưa, ở đâu, chúng em cũng không được biết. Đó thực sự là một cú sốc, một sự thật nghiệt ngã. Những thông tin này bộ môn có biết không ạ? Hay bộ môn cũng không biết. Việc làm hóa dược có không, ở đâu? Phải có ai trả lời tất cả những câu hỏi trên. Tất cả chúng em phải tìm hướng khác để có thể tồn tại ở thủ đô này, dù bất kể đó là công việc gì. Những kiến thức được học giờ chẳng để làm gì. Có bạn giờ lại phải vất vả học bằng hai, bằng ba.Vì sao? Điều này thật đáng phải suy nghĩ. Người khác một bằng đã có thể ổn rồi mà giờ đây học thêm mấy năm lấy được cái bằng hai mà không biết có làm gì được không. Mọi người thân nhìn vào mà không biết giải thích thế nào. Học hành ở bách khoa đã 5 năm mà giờ đây còn học nữa, chưa lo nổi bản thân.
Vậy chuyện gì đang xảy ra với chúng em. Chúng em cần câu trả lời, cần tất cả mọi người nhận ra vấn đề. Khi học năm thứ nhất, theo những thông tin giới thiệu ngành nghề thật là hấp dẫn: ra trường là có thể làm kỹ sư nghiên cứu, sản xuất, kinh doanh, quản lý ở các công ty dược, vv... mà bây giờ ra trường xin làm công nhân đóng thuốc không nổi, còn khó hơn bằng trung cấp dược, công việc hóa dược thì không có. Mọi người đều im lặng mà không biết nhờ ai có thể giúp. Mỗi khóa hơn 40-50 người đầu vào, 20-30 người ra trường mà đến 1 việc làm cũng không có, thật khó hiểu, bao nhiêu người ra trường đã phải làm trái nghề để kiếm sống, rồi lớp lớp những khóa sau vẫn còn đang học và vẫn háo hức, hy vọng, rồi sau này cũng thế nào đây. Tình hình như thế này theo em thì chỉ tiêu mỗi khóa chỉ dưới 5 người sẽ còn vẫn khó. Tất cả cứ im lặng, chấp nhận, chịu đựng không nói ra thì bao giờ sự thật mới sáng tỏ. Các thầy cô cần suy nghĩ về tất cả những vấn đề này, nhìn thẳng vào sự thật tình hình hiện nay.
Vậy vấn đề ở đây Hóa dược có đang đem lại những giá trị mà xã hội cần, chương trình đào tạo và nghiên cứu có phù hợp với thực tế và xã hội có cần những người học hóa dược hay không, phải thay đổi gì để xã hội chấp nhận, cơ hội việc làm, phát triển mù mịt? Chúng em đã mất 5 năm mà bây giờ như là không, phải làm lại từ đầu, thời gian làm sao có thể trở lại được đây. Hướng đi nào cho chúng em đây?
Bộ môn mở hóa dược ra, đào tạo hóa dược vậy nhưng sự quan hệ hợp tác với các công ty dược, hóa dược không có, tình hình các chương trình hóa dược đang phát triển như thế nào, cơ hội việc làm hóa dược như thế nào đây là tất cả các thông tin mà chúng em cần được biết. Bộ môn có thông tin này không? có hướng đi hay kế hoạch gì không để phát triển ngành hóa dược cũng như giúp đỡ sinh viên hóa dược để tạo điều kiện cho chúng em phát triển và cống hiến cho đất nước.
Các thầy cô cần xem lại tất cả mọi vấn đề, cần phải thay đổi chương trình đào tạo theo hướng sâu thêm về mảng dược để xã hội chấp nhận, cần hợp tác liên hệ chặt chẽ với các công ty dược, hóa dược để nâng cao chất lượng đào tạo, tiếp cận thực tế và chúng em khi ra trường là có cơ hội, chứ không thể bỏ mặc như thế này được trong khi lại không có cơ hội việc làm và phát triển, xã hội và các công ty không biết hóa dược là gì, không biết bách khoa có hóa dược vậy thì mấy năm học qua chúng em học để làm cái gì đây ? Chúng em không thể quay ngược thời gian.
Thực tế là chương trình học hóa dược của chúng ta rất hàn lâm và không có giá trị thực tiễn, chỉ là lý thuyết các phản ứng hóa học rất ngắn, sơ sài thì áp dụng thế nào ở Việt Nam đây. Trong khi với điều kiện ở Việt Nam bây giờ thì chương trình đào tạo thế này chỉ phù hợp với mục đích nghiên cứu ở các viện nghiên cứu vì vậy đào tạo đại học học loáng thoáng vài phản ứng thế này cũng chẳng giải quyết vấn đề gì. Các công trình nghiên cứu thì có nhưng hầu như chưa có ứng dụng gì. Chúng ta nên học những công nghệ và sản phẩm mà nước ngoài họ đã làm để mang về thực hiện ở Việt Nam còn việc tìm tòi cái mới chúng ta không đủ trình độ và không thể mơ.
Ngành hóa dược là một ngành rất hẹp hơn so với các ngành hóa khác mà bây giờ cơ hội việc làm, phát triển là không có vậy thì những người học hóa dược như chúng em chẳng khác nào là bị dồn đến đường cùng của cuộc sống này và bắt buộc phải quay lại vạch xuất phát để chọn con đường khác. Các chương trình phát triển, nghiên cứu của hóa dược có còn ý nghĩa gì khi những con người học hóa dược ra không có chỗ đứng, bởi con người là vốn quý nhất, nếu giải thích rằng không có việc này thì hãy làm việc khác thì chẳng khác nào một trò đùa. Nếu mọi thứ vẫn như thế này và không thể thay đổi em đề nghị là phải kết thúc tại đây, còn sự nghiệp phát triển ngành hóa dược vẫn đang được các viện nghiên cứu, có rất nhiều người vẫn đang nghiên cứu, phát triển về lĩnh vực này. Chúng ta nên tập trung vào những vấn đề cần thiết hơn tránh sự lãng phí và không đem lại giá trị gì cả.
Sứ mệnh của hóa dược thật cao cả nhưng phải là khi nó mang lại những giá trị đích thực cho cuộc sống này, cho nhân loại.
Kính thư!
Trả lời
#2

Con người sống phải linh động, tôi học hóa vô cơ, và giờ tôi công tác trong lĩnh vực hóa phân tích. Tôi thấy tôi vẫn yêu nghề và vẫn làm tốt. Nhà trường chỉ chi mình kĩ năng chứ ko cho mình kinh nghiệm, và kĩ năng hóa thì ko phân biệt ngành hóa nào!
Trả lời


Chủ đề liên quan...
Chủ đề / Tác giả Trả lời Xem Bài viết cuối
Bài viết cuối bởi stock_flower
23-10-2013, 07:51 AM

Đi tới chuyên mục:


Thành viên đang xem chủ đề: 1 Khách